seotime tokten-vn.org.vn nci avolution

Dạo gần đây nhiều bạn trẻ mà tôi quen bỗng nhiên lặn mất tăm. Hỏi ra mới biết các bạn lao đi làm Bất động sản. Có bạn bỏ dở cả công việckhởi nghiệp đang làm để tìm kiếm cơ hội ngon ăn nào đó tron thị trường BDS dầu sôi lửa bỏng. Tôi nghe nói có bạn cũng kiếm được kha khá tiền, chắc vui lắm.

Tôi lại chẳng thấy vui vẻ gì.

Đã có một số bạn rủ rê tôi làm dự án BDS này, dự án BDS kia nghe ngon lắm nhưng tôi đều từ chối. Không phải tôi chê tiền nhưng nếu tôi tham gia tôi sẽ bỏ lỡ những mục tiêu lớn hơn nhiều, thậm chí bỏ lỡ cả tương lai “không thể tin nổi” đang chờ phía trước.

Nhiều bạn tưởng tôi bị mất tiền trong BDS nên ghét BDS hay sao mà không tham gia cùng các bạn ấy. Nếu bạn nào quen tôi đủ lâu thì đều biết tôi kiếm tiền trong BDS cũng chẳng vừa gì đâu. Trong trường hợp này tôi đơn giản là chọn ra thứ tiềm năng hơn BDS và đang miệt mài tiến hành.

Tôi đã viết về đề tài chọn đúng khi khởi nghiệp. Tôi luôn xem trọng việc chọn đúng cho nên phải liên tục tự vấn và tra xét trước khi khởi sự làm gì đó, xem mình đã thực sự “chọn đúng” chưa. Còn khi đã nhìn thấy rõ ràng con đường rồi thì tôi tuyệt đối kiên định để đi trên con đường đó.

KIÊN ĐỊNH

Khi bạn làm một cái gì đó lớn, chắc chắn sẽ gặp muôn vàn trở lực, đó là thử thách dành cho những người muốn vươn tới bầu trời và các vì sao. Đối với tôi, khởi nghiệp đơn giản chỉ là một trò chơi nhưng không có nghĩa là không phải vượt qua những mục tiêu khó, vượt qua những lúc hồi hộp gay cấn tới nghẹt thở. Nếu chúng ta không có thái độ, lập trường và ý chí vững vàng thì nhất định sẽ đi càng ngày càng xa so với cái mà chúng ta hình dung ban đầu về con đường mình sẽ đi.

Bạn nghĩ kĩ đi, chẳng lẽ mất rất nhiều thời gian chọn vợ rồi chỉ vì đôi ba lần cãi vã mà kéo nhau ra tòa? Tôi thấy nhiều bạn khởi nghiệp theo kiểu đó đó, mới hễ gặp khó khăn chút là đã hăm he nhảy sang lĩnh vực khác ngon hơn. Ước mơ của bạn đâu? Con đường bạn chọn đâu? Giá trị cốt lõi của bạn đâu?

Năm 2004 tôi chọn công nghệ để đi theo, nhưng như vậy chưa đủ, chọn công nghệ là chọn cái gì và sẽ làm cái gì, sẽ phát triển sự nghiệp của mình trong công nghệ theo hướng nào, những mục tiêu nào cần đạt tới, những cống hiến cần có…Đó là những câu hỏi rất nghiêm túc mà chính tôi phải trả lời, phải hoạch định hướng đi và phải thực thi thành công.

Có vô vàn khó khăn trong mười mấy năm nay, nhưng tôi chưa bao giờ rời khỏi con đường mà tôi đã chọn. Tôi hiểu để xây dựng nền tảng vững chắc phải mất rất nhiều năm. Apple thành lập năm 1976, 30 năm sau ngôi sao Iphone mới xuất hiện và làm đảo lộn cả thế giới công nghệ. 30 năm để tỏa sáng như thế thì xứng đáng quá đi chứ!

TỰ VẤN

Tự vấn đối với tôi là khả năng đặt câu hỏi then chốt cho chính bản thân mình.

Ví dụ 1: BDS ngon vậy nhưng so với công nghệ thì nó sẽ như thế nào, liệu mình lơ là công nghệ để đi theo BDS trong lúc đang hot như thế này thì sẽ chịu thiệt hại như thế nào trong 2 năm, 5 năm, 10 năm nữa?

Ví dụ 2: Công nghệ thông tin (CNTT) và sự phát triển của nó có sức mạnh hàng đầu trong hiện tại và vẫn sẽ ảnh hưởng đến tương lai gần, vậy sau làn sóng này còn là cái gì nữa?

Ví dụ 3: Những thành trì cũ của nền kinh tế mà CNTT có thể phá vỡ, xóa sổ trong tương lai gần là gì?

Ví dụ 4: Nên xây dựng hệ lõi để chuẩn bị cho nhiều năm sau hay là chụp giựt kiếm tiền như những gì đang diễn ra trên thị trường?



Tôi luôn tự hỏi những câu hỏi như vậy và rất nghiêm túc trong việc xem xét những câu hỏi này. Tôi cho rằng đây chính là cách mà tôi có thể tìm thấy niềm vui, sự quyến rũ trong ngành mà tôi đang gắn bó.

Nếu chúng ta kiên định và tự vấn đủ thì trong quá trình khởi nghiệp, chúng ta đọc sách kĩ thuật sẽ thấy hấp dẫn như đọc truyện tiểu thuyết kinh điển. Còn nếu không phải như vậy, chúng ta sẽ chỉ làm vì đồng tiền, chán lắm!

Ngân sách có lẽ là từ khoá phổ biến chỉ sau sales và marketing, nói nhiều về nó nhưng có lẽ ít người biết rõ nó là cái gì, lập ra sao. Phổ biến thường thấy là kế hoạch năm sau cao hơn năm trước 1 con số nào đó, ví dụ 10%, 20% nhưng trong phần lớn các trường hợp người đưa ra con số đó cũng chẳng biết tại sao có con số đó, chỉ đơn giản là năm sau phải cao hơn năm trước.

Hậu quả của việc đó là nhân viên cứ thế mà làm, sếp muốn vậy thì làm vậy nên tính cam kết không cao, đơn giản là vì nó không có cơ sở vững chắc nào, nhiều khi chỉ duy ý chí, là con số mong muốn đạt được trong khi các điều kiện để đạt được con số đó lại không có hoặc không đủ.

Lập ngân sách cũng có thể hiểu đơn giản là đưa toàn bộ kế hoạch kinh doanh lên bàn, giữa các bộ phận, các con số có mối liên hệ hữu cơ lẫn nhau, ràng buộc lẫn nhau, muốn đạt được A thì B phải thay đổi như thế nào đó. Ví dụ muốn tăng doanh thu thì vốn lưu động cũng phải tăng để đáp ứng nhu cầu tồn kho, cho khách hàng nợ tăng lên…, chỉ đơn giản phán tăng doanh thu nhưng các điều kiện hỗ trợ khác không có thì khi đưa vào thực thi sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề.

Doanh nghiệp lớn hay nhỏ cũng nên lập ngân sách, nói thì có vẻ to tát nhưng quy mô thế nào, trình độ nhân viên đến đâu thì làm đến đó, điểm mấu chốt là phải có cái gì đó để so sánh với kết quả thực hiện. Tuy nhiên nếu làm không đúng phương pháp thì kết quả so sánh có thể không mang nhiều ý nghĩa. Bài viết này đương nhiên không thể giúp được tất cả mọi người với các điều kiện rất khác nhau, nó mang tính chất gợi ý, định hướng nhiều hơn. Nếu người chủ tinh ý thì sẽ biết cách vận dụng hiệu quả.

Công ty có nhiều mảng, nhiều bộ phận; mỗi quản lý cấp trung chỉ biết phần việc của mình mà thường yếu (hoặc không có điều kiện) về cái nhìn tổng thể. Cũng giống như câu chuyện thầy bói mù xem voi, mỗi người chỉ thấy một phần rất nhỏ của con voi, nhiệm vụ của người chủ là phải đứng xa ra một chút để có thể nhìn thấy cả con voi.

Ở đây chỉ mới đề cập đến kế hoạch “cứng”, trong thực tế thì cần phải lập kế hoạch theo tình huống nữa (Senario planning), tức cho một vài thông số biến đổi để xem kết quả thay đổi thế nào, ví dụ giảm doanh thu 10% so với kế hoạch thì các số liệu khác (chẳng hạn lợi nhuận) biến đổi thế nào. Việc đó cũng khá phức tạp, xin hẹn trong bài viết sau.

Link bài viết: HƯỚNG DẪN LẬP NGÂN SÁCH

Có người hỏi tôi là sao không thấy tôi làm cái gì cả vậy? Sáng chạy xe ra uống cafe chém gió tới trưa. Trưa tụ tập ăn uống gì đó. Lại chém gió tới chiều. Chiều về đón con và có thể tối lại đi chơi tiếp! Nhiều người lo ngại “hình ảnh doanh nhân” như thế làm ảnh hưởng đến giới khởi nghiệp ghê lắm.

Tôi có người anh khá nổi tiếng trong giới CNTT, anh ấy thường xuyên phải nghe người khác mời gọi những cơ hội kiếm tiền ngon ăn. Dân kinh doanh chẳng ai chê cơ hội nhưng những tiêu chí để anh ấy triển khai là:

Tháng kiếm được nhiều, và nhiều bao nhiêu?

1 ngày làm bao nhiêu giờ để được con số đó? No, no, 1 tháng làm bao nhiêu giờ để được con số đó!

Nếu 1 tháng tốn vài giờ thì anh ấy sẽ làm, nhiều hơn thì anh ấy đi chơi cho khỏe, không làm!

Bạn đang đọc tiểu thuyết giả tưởng chăng?

Tôi đang sống và làm việc như vậy đó, nếu bạn không tin thì cứ ghé chơi với tôi 1 tháng sẽ thấy rõ.

Toàn bộ cơ cấu cũ của nền kinh tế toàn cầu đang lung lay tận gốc, bạn có chấp nhận hay không thì nó cũng đã và đang diễn ra với tốc độ ánh sáng. Vì lí do đó, tôi ít khi đi học những thứ mà tôi gọi là “gánh nặng kiến thức”, đó là những thứ mà trước đây rất hữu dụng để giúp bạn xây nên những doanh nghiệp cồng kềnh, nhưng giờ thì nó chẳng hề hữu dụng với loài người mới.

Wow, “loài người mới” nghe sốc quá nhỉ?

Sao bạn phải nhức đầu tìm kiếm nguồn nhân lực yếu kém, trì trệ trong nước trong khi hoàn toàn có thể cùng làm việc với 1 nhóm tài năng được tập hợp từ nhiều quốc gia khác nhau?

Sao bạn phải xây dựng một con tàu doanh nghiệp “khổng lồ” để khi nó thực sự khổng lồ thì va phải băng, chìm mất xác? Quá nhiều ví dụ để chúng ta thấy sự sụp đổ hoàn toàn của lối xây dựng doanh nghiệp cổ điển, có thể ví dụ Uber, Grab đã khai tử ngành vận tải truyền thống như thế nào.

Sao bạn phải chịu áp lực liên tục, lê thân kéo doanh nghiệp của mình đi chỉ bởi vì không chịu tiếp nhận mô thức mới?

Tôi đã nhận ra điều này vài năm trước. Tôi thực sự phải tĩnh lặng suy ngẫm, tra xét đến tận cùng của vấn đề. Rồi tôi thay đổi toàn diện cuộc sống và lối làm việc của mình. Ban đầu không ai tin có thể làm việc 1 ngày 3 giờ đồng hồ mà vẫn có thể tạo dựng doanh nghiệp thành công. Rồi tôi chứng minh mình có thể làm điều đó trên thực tế. Tôi viết bài này trong lúc chờ để chở bà xã đi xem phim Xác Ướp. Con gái tôi thì hình như bị nhiễm cách thức mà tôi đang thay đổi gia đình nên vừa rồi nhóc mua tặng tôi quyển sách có tên “Làm như chơi”!

Như vậy, rõ ràng trong thời đại mới, “độ lớn” của doanh nghiệp không còn nhiều giá trị. Càng cồng kềnh doanh nghiệp càng dễ chết. Chúng ta phải bắt đầu nghĩ tới SIÊU GỌN, SIÊU NHANH & SIÊU CƠ HỘI

Gọn là cách làm việc để optimize (tối ưu) hệ thống kinh doanh sao cho càng đơn giản, càng thông minh càng tốt. Biến hệ thống kinh doanh thành “vô hình” luôn càng hay. Nếu bạn chịu khó đọc các thông tin về ADN của chính loài người sẽ phải há hốc mồm đáng kinh ngạc về lượng thông tin có thể chứa trong đó, càng kinh ngạc hơn nữa là cách mà thông tin đó được tổ chức. Cái nhỏ xíu như thế mà có thể làm kinh ngạc tất cả các nhà khoa học và những ai tìm hiểu, thì không lí do gì chúng ta lại xem thường “cái nhỏ”!

Muốn nhanh thì chúng ta phải vứt bỏ tất cả những thứ cồng kềnh xưa cũ. Phải dũng cảm xoá sổ thậm chí chính doanh nghiệp mà mình đã dày công xây dựng, bởi vì thà mình tự xoá sổ trong chủ động còn hơn níu kéo rồi cũng bị dòng chảy lịch sử xoá sổ trong đau đớn. Xoá sổ cái cũ nhanh thì sẽ tiếp cận cái mới nhanh, đó chính là chìa khoá cho sự tồn tại trong kỷ nguyên quá nhiều biến động điên rồ này.

Đây là lúc cơ hội xuất hiện nhiều nhất trong lịch sử. Đặc biệt là những siêu cơ hội, những cơ hội giúp cho chúng ta có thể chạm tới những giấc mơ hoang đường, thậm chí không tưởng. Đây cũng chính là lúc mà các "đại gia" cũ nên lo đi là vừa!

Loài người mới đang tạo ra nền móng mới cho tất cả mọi thứ. Tôi thì cảm thấy rất phấn khích và sẵn sàng dấn thân vào những siêu cơ hội này.

Vài dòng chia sẻ về suy ngẫm khi khởi nghiệp trong thời đại mới, hi vọng sẽ giúp ích gì đó.

#vohung #khoinghiepthantoc

↑このページのトップヘ